Tấm Lòng Vàng - Chương 11- 15
XI.
Tài xã giao và tâm sự
Có nhiều người lầm tưởng rằng: Đạo đức là phải có gương mặt nghiêm nghị, thờ thẩn, ủ rũ và yếu thế...
Nhưng không, cũng hồn nhiên vui vẻ, trong cuộc giao tiếp với nhân quần xã hội, người đạo đức vẫn thành thật nhưng không phần lịch thiệp.
Thầy Martin đã cho ta thấy gương mẫu đạo đức ấy, Thầy giao tiếp với mọi giai cấp từ những nhà quyền quí đến thứ dân. Ai cũng có dịp truyện trò với thầy đều sinh lòng quí mến.
Thầy hay tới thăm các bạn tu sĩ, không nói thì ai cũng hiểu rằng: Trong cuộc gặp gỡ này, câu chuyện của thầy không ngoài vấn đề đạo đức, an ủi nhau, khuyến khích thi đua trên con đường, trọn lành thánh thiện để chiếm lấy nước thiên đàng.
Trong các bạn hữu có thầy Juan Massias thuộc tu viên Santa Madalena là thân với thầy hơn cả.
Bạn thầy nhỏ tuổi hơn, xuất thân từ một gia đình Tây Ban Nha bị phá sản, trở nên nghèo nàn, khi còn ở quê hương, Juan Massias phải làm thuê mướn độ nhật, sao được ơn Chúa soi sáng, cậu theo đoàn tàu vượt biển sang Tân Thế Giới.
Lên đất Mỹ Châu, Juan lần mò xuống miền nam. Khi tới Lima, cậu xung phong làm việc từ thiện, tiếng tăm lừng lẫy nên nhiều người ủng hộ tiền bạc để cậu bố thí cho dân nghèo.
Trong công cuộc từ thiện, Juan đã gặp thầy Martin. Vì cùng chung một chí hướng nên hai người mới gặp là thân nhau ngay.
Sau đó ít lâu, Juan xin vào tu Dòng Đa Minh tại tu viện Santa Madalena. Thế là thấy Juan cũng như thầy Martin đồng tu trong một Dòng, cùng theo đuổi một lý tưởng là giúp đỡ dân nghèo.
Cũng như thầy Martin, thầy Juan suốt ngày tận tụy với đám dân đói khổ đến bỏ ăn bỏ ngủ. Ngoài ra thầy còn an ủi những linh hồn lo âu sầu khổ. Trong cuộc động đất dữ dội tại Lima, khi thấy các tu sĩ hoảng sợ chạy ra vườn trú ẩn, thầy Juan liền tụ họp họ lại bảo đừng sợ hãi, cứ theo thầy đến nhà nguyện, thầy bảo đảm sẽ không có một tai nạn nào xẩy ra. Từ ấy mỗi lần động đất, các tu sĩ chạy vào nhà nguyện và quả nhiên không bao giờ bị tai nạn.
Những người nghèo rất thích nghe thầy Juan giải thích giáo lý. Người ta mộ mến thầy vì tư cách thầy giản dị, lời lẽ thành thật dễ thu phục nhân tâm. Khi thuyết trình đạo lý, thầy Juan không căn cứ cào sách vở cho bằng dựa vào đức tin.
Khi thầy Martin và thầy Juan đàm đạo với nhau xong rồi thì thường đưa nhau đến một góc vườn vắng vẻ để cầu nguyện. Ôi ! Lời cầu nguyện của 2 tâm hồn thánh thiện này sốt sắng dường nào ! Hai người khác nhau về dòng dõi và màu da: Một người quý phái da trắng, một hèn hạ da đen, nhưng đã kết nghĩa tri âm trong tình yêu trong sạch.
Thiên Chúa ban nhiều ơn phước và đầy đủ phương tiện để hai thầy thực hiện lòng từ bi bác ái, lại ban quyền phép lạ để cứu nhân độ thế. Sau này, cả hai cùng được giáo hội phong lên bậc Chân Phước.
XII.
Đằng vân.....Độn thổ...
Trong những truyện thần thoại hay trong những cuốn tiểu thuyết kiếm hiệp. Người ta thường thấy nói đến "Đằng vân Độn thổ" : Người đang ở nơi này thoáng cái ở nơi kia...Nhưng đấy chỉ là những chuyện khôi hài do óc tưởng tượng của tác giả bày ra, chứ trên thực tế không có gì.
Song đối với Thiên Chúa, Đấng toàn năng, thì phép đằng vân độn thổ không có gì khó khăn. Người ban cho ai thì người ấy có thể đột nhập qua tường nhà, qua cửa đóng kín hoặc vượt trùng dương trong nháy mắt. Thầy Martin đã được Thiên Chúa ban cho phép đằng vân đột thổ mà hàng ngàn người đã chứng kiến.
Tu viện Santo Rosario lúc bệnh thời khí phát xuất, nhiều tu sĩ mắc bệnh. Trong số đó có 60 tu sĩ đau nặng hơn, phải nằm la liệt khắp đó đây trong nhà.
Giữ trách nhiệm y tá, một mình thầy Martin phải trông coi tất cả bịnh nhân. Vậy mà lạ lùng thay! Bất kỳ một bệnh nhân nào cần phải cấp cứu tức khắc thầy đã đứng bên cạnh và đem thuốc men sẵn sàng
Trong một đêm khuya vắng, một thầy bi đau nặng, nằm liệt giường trong một trường học, cửa đã đóng kín. Bỗng nhiên bệnh nhân lên cơn dữ dội, có thể chết nếu không được cấp cứu. Tức thời thầy Martin lù lù hiện ra bên giường bệnh nhân.
Một đêm khác thầy Francis Velasco đau liệt nằm một mình trong phòng tối tăm, thầy dở chứng nguy kịch mà không ai đến cấp cứu. Thầy hoảng sợ và tin chắc mình chết ngay. Bỗng thầy Martin hiện ra trong phòng, mang theo thuốc chữa cho bệnh nhân.
Ngạc nhiên thầy Francis hỏi: - Thầy Martin ơi! Tại sao không có ai báo tin mà thầy biết tôi đau nặng?
Mỉm cười. Martin trả lời: - Thôi, thầy yên trí không cần hỏi han vô ích, thầy không chết đâu mà sợ!
Cùng lúc ấy thầy Francis khỏi bịnh và khỏe mạnh như bình thường. Cách mấy năm sau. Thầy mới thuật lại chuyện lạ này, trong số tu sĩ nghe chuyện hôm ấy, có thầy thủ môn tu viện lấy làm ngạc nhiên, và hỏi: - Có thể nào xẩy ra như vậy. Tôi nhớ hôm ấy chính tay tôi khóa các cửa rất cẩn thận và giữ hết các chìa khóa...
Thầy lộ vẻ hoài nghi và từ ấy để ý rình mò xem Martin ra vào phòng bệnh nhân như thế nào!
Một đêm vào lúc 10 giờ, sau khi đã đóng hết cửa rồi, bỗng nhiên thầy lại trông thấy Martin trong phòng bệnh nhân. Thầy tự hỏi: - Lạ lùng! Martin vào lối nào?
Không chịu thua, thầy nhất định theo dõi để khám phá hành động của Martin. Thầy nép mình vào góc tường, đợi xem Martin di động cách nào. Mắt mở như dán vào phòng bịnh nhân, thầy đợi hoài không thấy ai ra, muốn chắc chắn, thầy xem lại các cửa thì thấy vẫn đóng cẩn thận.
Lúc này thầy mới hiểu...và quỳ gối tạ ơn Chúa đã ban cho thầy Martin quyền phép lạ lùng đó.
Theo những lời người am hiểu thuật lại thì đêm nào thầy Martin cũng xuất hiện trong các phòng bệnh nhân, đem theo thuốc men hoặc trái cây cần dùng cho mỗi người.
Ông Rodrigo Molendez, sưng nhọt độc ở chân. Tối đến ông khóa cửa nằm một mình trong phòng, một đêm ông đau đớn quá kêu lên như điên : - Trời ơi! Tôi đau nhức thế này chịu sao nổi? một thân một mình biết kêu ai giúp đỡ cho lúc này!
Ông vừa dứt lời, thì thầy Martin ở đâu xuất hiện, mang nước nóng đến rữa chân cho bệnh nhân. Ông Rodrigo tưởng đâu mình chiêm bao.
Sự lạ này, cha Juan Molendez, con trai ông Rodrigo đã làm chứng trong bản án tuyên phong Chân Phước cho thầy Martin.
Ông Rodrigo còn kể lại một sự lạ nữa ông được mục kích khi tới thăm cha Juan de Salinas đau dạ dày nằm tại bệnh viện. Cha thổ huyết, nên khát nước và tỏ ý muốn uống một ly nước. Trong lúc đó, thầy Martin hiện ra trước mặt cha, bưng một ly nước đường cho uống.
Ông Rodrigo vô cùng ngạc nhiên vì thấy cửa phòng lúc ấy khóa cẩn thận.
XIII.
Vượt trùng dương trong nháy mắt
Từ lúc thiếu thời, thầy Martin rất ước ao được sang Viễn Đông truyền giáo. Chính vì mục đích ấy, thầy đã vào tu dòng Đa Minh lòng mong ước đó đã được hoàn toàn toại nguyện. Thầy không sang phương xa xứ lạ theo lối thường của các vị truyền giáo, nhưng đã được Chúa ban phép xuất hiện phi thường.
Thật vậy, suốt đời thầy tu trong nhà dòng Santo Rosario tại Lima. Vậy mà có nhiều nhân chứng đã trông thấy thầy ở Mễ Tây Cơ, Pháp, Alger, Phi Luật Tân và Trung Hoa!
Ông Francis de Montoya có quen biết thầy Martin, sau ông bị đem sang an trí tại Phi Châu. Trong thời gian ở đây, ông và các bạn đồng lao được một vị tu hành đến giúp đỡ trong lúc hoạn nạn.
Mặn dù vì hoàn cảnh đặc biệt, ông không được phép hỏi quí danh vị tu hành nhưng xem vào nét mặt khả ái, ông không hồ nghi vị đó chính là thầy Martin.
Khi mãn hạn, ông trở về và việc thứ nhất phải làm là tìm đến gặp thầy Martin, sau khi được tay bắt mặt mừng, ông không còn hồ nghi gì về sự có mặt của thầy tại Phi Châu.
Ông cứ tưởng bề trên đã cho phép thầy sang đó để giúp đỡ ông cũng như các bạn tù, nhưng khi hỏi ra mới biết thầy vẫn ở nhà dòng. Để khỏi thắc mắc, ông đánh bạo hỏi thầy nhưng thầy cứ mỉm cười và nói lãng đi đàng khác không muốn trực tiếp trả lời. Một người lái buôn ở Lima thuật lại rằng: Trước khi sang buôn bán tại Mễ Tây Cơ, ông có tới thăm Martin xin thầy cầu nguyện cho mình gặp nhiều may mắn, vì ông tin tưởng lời cầu nguyện của thầy rất đắc lực. Chẳng may, khi vừa tới Mễ Tây Cơ ông lâm bệnh trầm trọng, trong cơn mê sảng, ông kêu lên: "Lạy Chúa sao thầy Martin không tới cứu chữa tôi ?"
Ông vừa dứt lời, thầy Martin ở đâu bước vào, gương mặt tươi vui, ông vui mừng vội hỏi: - Thầy tới đây lúc nào?
- Tôi vừa đến. Thầy Martin đáp.
Rồi không cho bệnh nhân hỏi thêm, Thầy mau lẹ pha thuốc vừa đưa cho bịnh nhân uống vừa nói: - Ông chịu khó uống thuốc này, chắc chắn sẽ khỏi.
Nói đoạn thầy biến đi trong nháy mắt. Bệnh nhân uống thuốc và được khỏe mạnh như thường. Ông đến tu viện Đa Minh tại Mễ Tây Cơ để tạ ơn thầy, nhưng ông không biết rằng: Lúc ấy thầy Martin đang ở thủ đô Lima, chứ có ở Mễ Tây Cơ đâu mà tìm!
Chúa còn ban cho thầy quyền thiên biến vạn hóa tài tình, có khi đang làm việc trước mặt mọi người, hoặc đang đứng giữa đám đông bỗng nhiên thầy biến đi nơi khác nhanh như chớp! Với quyền thiên biến vạn hóa ấy, thầy Martin chẳng những làm cho mình ra vô hình mà còn có thể che dấu kẻ khác cho khỏi con mắt người đời nhìn thấy. Lần kia một tội phạm lẫn trốn trong tu viện, cảnh sát đuổi theo lùng bắt, thầy liền dùng quyền biến hóa khiến cho tội nhân này thành một người vô hình, do đó tội nhân thoát khỏi tay nhà cầm quyền!
Theo lời chứng của nhiều tu sĩ, có lần thầy Martin đi với hai thiên thần đến phòng ngủ để cầu nguyện; Lần khác thầy có bốn thiên thần cầm nến sáng rước thầy cùng đi chung quanh hè tu viện!
Cha Barragan đau nặng, cần được cấp cứu, bỗng chốc thấy thầy Martin bay trên không như hình một trái cầu lửa, đến tận phòng để chữa cho mình.
Người ta quả quyết rằng: Thầy Martin chẳng những có tài bay biến mà còn truyền tài sang cho nhiều người khác.
Một hôm thầy dẫn 30 học sinh đi cắm trại. Thầy trò vui đùa chạy nhảy đến quên cả ngày giờ. Khi mặt trời đã lặn, màn đêm bao trùm vạn vật, các học sinh lo lắng, làm thế nào để về kịp giờ vì đường còn xa. Lúc ấy thầy Martin ngửa mặt lên trời cầu nguyện. Bỗng nhiên gương mặt Thầy trở nên sáng láng ! Thầy quay lại bảo các chú bé: "Các em hãy theo tôi" Rồi Thầy đi trước học sinh theo sau, chỉ trong khoảnh khắc, Thầy trò đã về tới nhà đúng vào giờ đã định.
XIV.
Nhà tiên tri kỳ tài
Năm 1634, một thiên tai thủy lạo có thể đẩy dân chúng vào cảnh lầm than do nước sông Rimac dâng lên. Dân chúng lo ngại cho tương lai đen tối! Thầy Martin cũng có mặt tại nơi chứng kiến sự lo ngại đó. Hình như được ơn soi sáng, thầy chạy ra bờ sông lấy ba hòn đá kính Chúa Ba Ngôi, rồi lần lượt ném xuống chổ nước xoáy mạnh nhất, đoạn quì xuống cầu nguyện sốt sắng trước mặt toàn dân đang chứng kiến, khi thầy vừa cầu nguyện xong, nước sông đã rút xuống tới mức bình thường. Đứng trước hiện tượng phi thường mới xẩy ra cứu thoát nạn thủy lạo đang đe dọa, toàn dân sung sướng hoan hô thầy. Ngay lúc đó họ đề nghi xây ngay một ngôi thánh đường để kỷ niệm và tạ ơn Chúa, nhưng Thầy Martin không đồng ý vì gần đó đã có sẵn nhà thờ Đức Bà; để yên lòng dân, Thầy quả quyết với họ từ đó về sau nạn lụt tại vùng Rimac sẽ không còn nữa. Thời gian đã chứng thực lời quả quyết của một nhà tiên tri kỳ tài.
Trong một cuộc gặp gỡ người thanh niên xa lạ tên là Juan Ferrer, thầy Martin chào hỏi vui vẽ lịch thiệp và nói một câu đột ngột:
- "Thưa thầy, bao giờ chúng tôi được hân hạnh thấy thầy đội nón Hồng Y?". Trước mặt những người sơ ý, câu nói đó có thể là một câu khách sáo xã giao, nhưng lịch sử chứng nhân rằng: Sở dĩ Martin nói câu nói đó là vì thầy đã nhìn thấy trước địa vị cao quý của người thanh niên đang đứng trước mặt thầy lúc này.
Quả thật, Juan Ferrer sau này đã vào tu Dòng Đa Minh, chịu chức linh mục, đến sau được thăng chức làm giám mục và Hồng Y, đúng như trước thầy Martin đã nói trước.
Một năm kia, thành Lima bị sa vào cảnh tang thương do một thứ bịnh dịch mới phát sinh. Nhà dòng Santo Rosario chật ních những bệnh nhân nằm la liệt, thấy thế một tu sĩ xin hồi tục vì sợ chết...sau khi lấy hết lời khuyên lơn răn bảo cũng không được. Cha bề trên phải chấp thuận việc hồi tục của thầy. Trước khi rời khỏi nhà dòng, tu sĩ đích thân đến từ giã thầy Martin. Thầy tỏ ý lo ngại cho thanh niên thiếu ý chí can trường, khi anh ta ra đi, thầy nói tiên tri rằng: Thôi anh đi thì đi, nhưng nên biết rằng: Thiên Chúa đang đón chờ anh ở nhà quê anh đó! Chàng về nhà được mấy hôm lăn ra chết một cách rất thương tâm! Lời tiên tri của Martin đã ứng nghiệm.
Theo lời cha Cypriano de Medina thuật thì một ngày kia, trong lúc thầy Martin đi vắng, lũ học trò vào phòng ăn và phòng ngủ của thầy lục lọi, chúng lấy trái cây, bánh mì mà ăn nhưng có đứa táo bạo hơn đã lấy tiền của thầy dành cho người nghèo khó...Khi về, thầy đã thận trọng trách móc chúng đã ăn trộm. Thầy sẵn sàng tha thứ cho những đứa đã ăn vụng hoa quả bánh trái, nhưng thầy buộc phải trả lại số tiền, vì tiền đó là của kẻ khó khăn... Chẳng may, chính đứa đã ăn cắp đã gân cổ lên cãi cho bằng được, thấy thế thầy Martin nói rõ cho chúng biết những trường hợp, những phương pháp chính nó đã áp dụng để biển thủ tiền đó và hiện còn giấu giếm ở chổ nào. Nghe đến đây chúng chỉ còn cách thú tội và đem trả lại cho thầy, để ngày mai thầy có tiền làm phúc cho kẻ khó đói.
Những tích mới thuật lại trên đây cũng như muôn vàn tích khác, chứng tỏ thầy Martin là một tiên tri kỳ tài. Nhưng thầy đã áp dụng tài tiên tri đó để mưu ích cho những ai ?
Bạn đọc phần sau sẽ biết.
XV.
Thầy Martin dùng tài tiên tri để cứu nhân độ thế
Với tài tiên tri Thiên Chúa đã ban cho, Thầy Martin đã đem áp dụng để cứu vãn nhiều nạn nhân xấu số.
Khi nghe một tội nhân bị kết án xử tử và sắp phải điệu ra pháp trường, thầy Martin vội vã vào khám đường an ủi, vỗ về và lo cho hắn được chịu các phép Bí tích sau hết. Sau hơn một tiếng đồng hồ lấy hết lời khuyên lơn, khuyến khích, thầy mới làm cho hắn mềm lòng lo việc làm hòa với Thiên Chúa trước khi điệu ra pháp trường. Thầy trở về nhà dòng với tất cả sung sướng vì đã thi ân cho một nạn nhân xấu số.
Sau đó, Chúa cho thầy biết vì lời thầy cầu nguyện, tội nhân sẽ được ân xá và trả lại tự do. thầy vội vàng đưa tin đó cho nạn nhân, Anh hết sức vui mừng, chờ ngày được trở về với bà con họ hàng làng nước. Nhưng ngày một ngày hai, anh không tin tức gì khả dĩ chứng minh lời thầy Martin đã nói, trái lại một bữa kia, anh thấy lý hình điệu mình ra pháp trường!.. Tất cả thất vọng chua cay tràn ngập qua tâm hồn anh, khi anh bị điệu qua các đường phố để đến chỗ đền tội xứng đáng. Nhưng vừa khi tới pháp trường nhà cầm quyền mới nhận được tin ân xá cho tội nhân. Ai nấy quay về, khi được dọc đường, một thanh niên trao cho tội nhân mới được ân xá một số tiền do thầy Martin gởi để anh gây dựng lại cơ nghiệp sau khi được trả lại tự do! Đó là đặc ân Thiên Chúa ban cho anh vì công nghiệp thầy Martin, một tu sĩ khó khăn hèn hạ.
Một bệnh nhân nằm điều trị tại bệnh viện Lima đã lâu ngày. Ai cũng cho anh là người công giáo khô khan, ít khi nghĩ tới tương lai để cải thiện cuộc sống. Một đêm kia anh giở chứng có mòi lâm nguy. Tuy không ai báo cho thầy Martin đang ở nhà dòng, nhưng tự nhiên thầy cũng biết tình hình nguy ngập của bịnh nhân; thầy vộ vã thân đến bịnh viện, báo cáo với nhân viên thường trực về bệnh tình tầm trọng của nạn nhân mà chính nhân viên này cũng không biết tới. Hơn nữa thầy còn cho nhân biết bệnh nhân tiếng là người công giáo, nhưng thật ra hắn chưa chịu phép Rửa tội. Sau đó chính thầy đích thân đến giường bệnh nhân, ân cần săn sóc hỏi han nhiều điều và cho hắnbiết tình trạng nguy ngập của mình. Thầy cũng không quên cho hắn biết việc cần phải dọn mình chịu phép Rửa tội cấp tốc. Nghe đến đây, hắn hết sức ngạc nhiên vì thấy thầy Martin biết rõ bí mật của mình mà hắn nghĩ chỉ có mình biết. Do đó hắn thú tội lãnh đạm, khô khan với việc đạo và dọn mình chịu các phép cần trước khi tắt thở, vì theo lời thầy Martin báo trước nhất định hắn phải chết trong đêm đó...
Thế là nhờ có sự can thiệp lạ lùng của thầy Martin, một linh hồn đã được cứu rỗi.
Thầy Martin có một người bạn tâm phúc tên là Ferdinando. Một hôm trong câu chuyện thân mật, thầy nhìn thẳng vào con mắt bạn, nói lên một câu nói đột ngột quá, làm cho người bạn mất vẻ tự nhiên. Thầy nói: Bạn Ferdinando, tôi hiểu anh rồi! Anh đanh buồn phiền vì một ý nghĩ sâu xa mà anh đang mong đợi! Nhưng xin anh hãy vui lên và chờ đợi: 14 năm nữa anh sẽ được toại nguyện đấy.
Nghe đến đây, Ferdinando cố làm ra vẻ tự nhiên đáp lại: Buồn phiền và mong đợi! Ở đời có lắm cái buồn, cũng như lắm cái mong! Ai tránh được những cái đó? Chỉ có chết mới hết buồn, hết mong thôi anh ạ.
Với một nụ cười hóm hỉnh giữa đôi bạn, Martin nói tiếp: Không, đối với anh cái chết cũng không hết buồn, hết mong! Chỉ khi nào anh đặng thụ phong linh mục, lúc ấy anh mới vui ! Bị đánh trúng tâm lý, Ferdinando sửng sốt, nhìn thẳng vào người bạn tâm phúc, không nói được nửa lời... Nhưng Martin thản nhiên nói với bạn: Ferdinando, tôi nói thật với anh, anh sẽ được toại nguyện: anh sẽ trở thành linh mục. Nhưng khi làm linh mục rồi anh có trở lại thành này cũng không còn gặp tôi nữa. Quả thật, 14 năm sau, Ferdinando được lãnh chức linh mục trong những hoàn cảnh bất ngờ ở Santiago thuộc nước Chilê. Khi trở về Lima, cha rất buồn vì không được phước gặp lại người bạn tâm phúc ở đời này nữa, đúng như lời thầy Martin đã nói.
Một tích khác sau đây chứng tỏ lời tiên tri của thầy Martin có bảo đảm đến mức nào?
Don Juan de Figuerra, đô trưởng Lima, đang nóng lòng chờ đợi lệnh của triều đình Tây Ban Nha quyết định về số phận của mình. Trong lúc đó, thầy Martin đích thân đến thăm sức khỏe và cho ông biết rằng: Mấy hôm nữa là ông nhận được giấy tờ chính thức, nhưng thầy thêm rằng phó vương Peru sẽ mưu sát ông! Nhưng ông sẽ khỏi nạn và được thăng chức thống đốc ngân hàng quốc gia. Tuy nhiên trong chức vụ đó ông bị nhiều tai bay vạ gió, nếu can đảm chịu đựng ông sẽ lập được nhiều công trạng.
Thời gian đã làm chứng lời tiên tri đó ứng nghiệm đến mức nào: Don Juan, tân thống đốc ngân hàng quốc gia bị mất một mẻ trộm 10 vạn mỹ kim, đâm ra buồn phiền như điên dại. Hơn nữa còn bị vu khống nhiều điều, khiến ông héo hắt đi chỉ chực chết!
Trong trường hợp này, ông mới nhớ lại lời tiên tri Martin, và đích thân đến tìm thầy mong được một lời an ủi vỗ về. Sau cùng ông tỏ ý muốn chết không thiết sống nữa! Nhưng thầy Martin mỉm cười cho ông biết rằng: Thầy sẽ chết trước ông, và sau này phần mộ của ông sẽ ở bên phần mộ thầy tại nhà dòng. Thời gian đã bảo đảm sự ứng nghiệm của các lời tiên tri tỉ mỉ đó... Ngày nay khách du lịch còn gặp thấy phần mộ của thánh Martin de Porres! Phần mộ đã nói lên rất nhiều với khách thập phương qua các thế hệ!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét